11111
Hết thảy mọi việc tốt xấu đều được Thần ghi chép
Hồi nhỏ, tôi thường xuyên thấy các vị Thần trong trang phục giống như người cổ đại, họ cầm một cuốn sổ và tay không ngừng ghi chép mỗi khi người ta làm điều gì đó. Lúc đó tôi không nghĩ nhiều mà chỉ thấy tò mò, nhưng giờ thì tôi biết Thần đang ghi chép lại từng việc làm tốt xấu của con người. Cổ nhân vẫn thường nói: “Trên đầu ba thước có thần linh”. Con người làm điều gì đừng nghĩ rằng không có ai nhìn thấy, cho dù con người đang làm việc thiện hay làm việc ác thần đều biết và còn ghi chép rất tỉ mỉ.
Một ngày hè, tôi đang chơi đùa ngoài sân cùng với một nhóm bạn. Một nhỏ bạn của tôi cầm cành liễu và chạy theo đánh những con ngỗng làm chúng sợ tới mức kêu lên dáo dác. Chứng kiến cảnh ấy, tôi bất giác run sợ khi nghĩ lại lời mẹ dạy: “Những người câm điếc và gia súc đều không biết nói và rất đáng thương, đừng nên ức hiếp chúng”.
Trong lòng chợt nghĩ: “Mấy đứa bạn mình thật ác quá, sau này mình sẽ không chơi với chúng nó nữa”. Mấy đứa khác cũng hùa theo nhỏ bạn, cứ đuổi mãi đuổi mãi cho tới khi đàn ngỗng không chạy được nữa, chỉ còn lại một con bị cành liễu quật nhiều nhất đã ngất đi. Một đứa bạn tôi bèn lấy cái chậu úp con ngỗng lại, sau đó gõ gõ bên ngoài chậu rồi lại mở ra xem con ngỗng tỉnh lại chưa. Lúc ấy tôi nhìn thấy một vị Thần đang mở sổ ra và ghi chép.
Cũng giống như các vùng nông thôn khác, quê tôi cũng có năm mất mùa, đến khi được mùa thì cũng chỉ đủ ăn. Sau mỗi lần thu hoạch mùa màng, người lớn thường bảo tụi trẻ con chúng tôi ra đồng để mót thóc rơi thóc vãi và nhặt nhạnh hoa màu sót lại ở ruộng. Nhiều đứa bạn tôi còn ăn trộm cả hoa màu nhà người khác, có khi là những bó đậu tương, có khi là vài bắp ngô hay củ sắn.
Một lần, tụi trẻ con chúng tôi đi sau xe chở lúa mì và tranh cướp nhau những bó lúa bị rớt xuống đường, đứa thì giành giật, đứa thì nhanh chân ngồi ngay lên bó lúa để giữ phần. Lâu dần, những người lớn trong làng còn lấy chuyện đó ra để bình luận: “Con nhà này thật ngốc vì không biết tranh giành của người khác”, hay: “Con nhà kia thật lanh lợi biết kiếm được bao nhiêu thứ mang về nhà mình”. Tất cả những việc này đều được Thần ghi chép tỉ mỉ.
Tôi cũng biết rằng, có các vị Thần chuyên ghi chép những việc thiện ác của con người, và từng việc chúng ta làm hằng ngày đều có Thần ghi chép tỉ mỉ. Con người chúng ta luôn bất mãn với thực tại, luôn truy cầu để thoả mãn lòng tham vô đáy. Kỳ thực, người sống trên thế gian là có nghiệp lực luân báo, họ vì để thoả mãn lợi ích cá nhân mà tự mình chuốc lấy phiền muộn bất bình. Nếu trong sinh mệnh không có thứ đó, thì cố cưỡng cầu tìm mọi cách để có được chính là đang tạo nghiệp. Nhưng “Trời xanh có mắt”, chỉ có điều con người không muốn tin mà thôi.
Hồi nhỏ, tôi thường xuyên thấy các vị Thần trong trang phục giống như người cổ đại, họ cầm một cuốn sổ và tay không ngừng ghi chép mỗi khi người ta làm điều gì đó. Lúc đó tôi không nghĩ nhiều mà chỉ thấy tò mò, nhưng giờ thì tôi biết Thần đang ghi chép lại từng việc làm tốt xấu của con người. Cổ nhân vẫn thường nói: “Trên đầu ba thước có thần linh”. Con người làm điều gì đừng nghĩ rằng không có ai nhìn thấy, cho dù con người đang làm việc thiện hay làm việc ác thần đều biết và còn ghi chép rất tỉ mỉ.
Một ngày hè, tôi đang chơi đùa ngoài sân cùng với một nhóm bạn. Một nhỏ bạn của tôi cầm cành liễu và chạy theo đánh những con ngỗng làm chúng sợ tới mức kêu lên dáo dác. Chứng kiến cảnh ấy, tôi bất giác run sợ khi nghĩ lại lời mẹ dạy: “Những người câm điếc và gia súc đều không biết nói và rất đáng thương, đừng nên ức hiếp chúng”.
Trong lòng chợt nghĩ: “Mấy đứa bạn mình thật ác quá, sau này mình sẽ không chơi với chúng nó nữa”. Mấy đứa khác cũng hùa theo nhỏ bạn, cứ đuổi mãi đuổi mãi cho tới khi đàn ngỗng không chạy được nữa, chỉ còn lại một con bị cành liễu quật nhiều nhất đã ngất đi. Một đứa bạn tôi bèn lấy cái chậu úp con ngỗng lại, sau đó gõ gõ bên ngoài chậu rồi lại mở ra xem con ngỗng tỉnh lại chưa. Lúc ấy tôi nhìn thấy một vị Thần đang mở sổ ra và ghi chép.
Cũng giống như các vùng nông thôn khác, quê tôi cũng có năm mất mùa, đến khi được mùa thì cũng chỉ đủ ăn. Sau mỗi lần thu hoạch mùa màng, người lớn thường bảo tụi trẻ con chúng tôi ra đồng để mót thóc rơi thóc vãi và nhặt nhạnh hoa màu sót lại ở ruộng. Nhiều đứa bạn tôi còn ăn trộm cả hoa màu nhà người khác, có khi là những bó đậu tương, có khi là vài bắp ngô hay củ sắn.
Một lần, tụi trẻ con chúng tôi đi sau xe chở lúa mì và tranh cướp nhau những bó lúa bị rớt xuống đường, đứa thì giành giật, đứa thì nhanh chân ngồi ngay lên bó lúa để giữ phần. Lâu dần, những người lớn trong làng còn lấy chuyện đó ra để bình luận: “Con nhà này thật ngốc vì không biết tranh giành của người khác”, hay: “Con nhà kia thật lanh lợi biết kiếm được bao nhiêu thứ mang về nhà mình”. Tất cả những việc này đều được Thần ghi chép tỉ mỉ.
Tôi cũng biết rằng, có các vị Thần chuyên ghi chép những việc thiện ác của con người, và từng việc chúng ta làm hằng ngày đều có Thần ghi chép tỉ mỉ. Con người chúng ta luôn bất mãn với thực tại, luôn truy cầu để thoả mãn lòng tham vô đáy. Kỳ thực, người sống trên thế gian là có nghiệp lực luân báo, họ vì để thoả mãn lợi ích cá nhân mà tự mình chuốc lấy phiền muộn bất bình. Nếu trong sinh mệnh không có thứ đó, thì cố cưỡng cầu tìm mọi cách để có được chính là đang tạo nghiệp. Nhưng “Trời xanh có mắt”, chỉ có điều con người không muốn tin mà thôi.
2222
Nhận xét
Đăng nhận xét