Ích kỷ với người, cuối cùng đánh mất cơ hội của chính mình

11111

Ích kỷ với người, cuối cùng đánh mất cơ hội của chính mình

Một ngày khác, khi đức Phật đang dạo bước bên hồ sen, Ngài đã nhìn thấu qua đáy hồ mà thấy các cảnh tượng từ địa ngục vọng đến.

Trong địa ngục có ngàn vạn tội nhân đang chìm nổi, khóc than thảm thiết, có kẻ thì sức lực cạn kiệt, có kẻ lại giãy giụa vẫy vùng. Trong đám tội nhân ấy có một người tên là Kiện Ðạt Ða, cũng đang chịu những hình phạt thảm khốc vô cùng.

Kiếp trước, Kiện Ðạt Ða là một tên cướp chuyên sát nhân phóng hoả, không điều ác nào là không làm, và cũng vì những tội ác chất chồng ấy mà hắn bị đọa xuống địa ngục chịu tội.

Một lần, Kiện Đạt Đa thấy con nhện đang bò ngang qua đường, hắn vừa đưa chân lên định giẫm xuống thì bỗng trong tâm khởi lên một thiện niệm: “Con nhện nhỏ bé này cũng có sinh mệnh, để nó chết giữa đường kể cũng tội nghiệp. Thôi được rồi, hôm nay ta tha cho ngươi, coi như làm phước một phen!”.

Vì một thiện niệm ấy trong tâm nên đức Phật quyết định sẽ cứu Kiện Ðạt Ða ra khỏi địa ngục. Đúng lúc ấy, một con nhện của thế giới Cực Lạc đang giăng sợi tơ bạc giữa những cành hoa. Ðức Phật bèn nắm lấy sợi tơ bạc ấy và thả xuống địa ngục.


(Ảnh minh họa dẫn theo Mobile9)

Kiện Ðạt Ða vô tình ngẩng đầu lên và thấy giữa không trung có một tia sáng chiếu thẳng xuống đỉnh đầu. Như gặp được cứu tinh, hắn mừng rỡ nghĩ rằng:

“Chẳng phải đây là sợi tơ nhện từ cõi trời đang hạ xuống hay sao? Nếu ta bám được sợi tơ này rồi leo lên, cớ gì không thoát khỏi địa ngục mà lên tới thế giới Cực Lạc?”

Vừa nghĩ, Kiện Đạt Đa vừa nắm lấy sợi tơ nhện, rồi dùng hết sức trèo lên.

Nhưng khoảng cách giữa địa ngục và Cực Lạc xa xôi diệu vợi, dẫu gắng sức đến đâu cũng không thể leo tới nơi ngay được. Kiện Ðạt Ða từ từ thấm mệt phải tạm nghỉ giữa không trung.

Khi thuận mắt nhìn xuống, Kiện Đạt Đa bỗng thấy vô số tội nhân giống như đàn kiến đang lũ lượt trèo lên. Hắn thầm nghĩ: “Sợi tơ mong manh thế này, chỉ một mình ta đã đủ nặng lắm rồi. Nếu chẳng may sợi tơ đứt thì bao nhiêu cố gắng và hy vọng của ta sẽ tan thành bọt nước, rồi ta lại phải rơi xuống địa ngục mà chịu khổ tiếp nữa!”.

Khi nỗi lo sợ trong lòng lên tới cực điểm, Kiện Ðạt Ða bắt đầu la hét om sòm:

“Ê, cái lũ tội nhân kia, ai cho phép bọn bây trèo lên? Ði xuống! Ði xuống!”

Vừa dứt lời, sợi tơ bỗng đứt giữa chừng, cả Kiện Ðạt Ða cùng với các tội nhân đều rơi xuống địa ngục. Phần tơ nhện còn lại vẫn lấp lánh trên không, mà chỉ những ai đủ nhẫn nại, đủ bao dung, và đủ từ bi hồng đại mới có thể với tay chạm đến được.
Người có tâm CHIA SẺ những điều tốt đẹp đến với mọi người, phước báu là không thể nghĩ bàn. Đừng chần chừ gì thêm, bấm chia sẻ ngay bài viết này đến với mọi người!


2222

Nhận xét