Con trai bị bắt cóc 40 năm, ông lão đau khổ tìm kiếm, nhưng khi gặp con lại lặng lẽ rời đi, thì ra…

11111
40 năm trước, ông lão 63 tuổi này đã bị kẻ bắt cóc bắt đi đứa con duy nhất khiến ông đau khổ đến không muốn sống nữa.

Ông đã thề rằng phải quyết tâm tìm ra đứa con mất tích của mình.

Một mình trên phố vắng, ông lão ngày ngày bước chân trên mọi nẻo đường. Suốt 40 năm, nét mặt ông lộ rõ sự bi thương, tóc bạc, nước da ngăm đen, trên tấm lưng còng còn đeo túi phế phẩm.


Một lần, hai chàng thanh niên lái xe vụt qua bên người ông, họ ném cho ông một chai nước và nói: “Lão già, cho ông này!” Vừa dứt lời, chiếc chai đập lên đùi ông và rơi xuống đất. Ông nhanh chóng nhặt chai lên, bên trong vẫn còn một nửa nước, thế rồi ông mở nắp và uống.

Bất chợt ông nghe thấy tiếng từ xa vọng lại: “Cha cõng, cha cõng con cơ!” Ông nhìn sang thì thấy một đứa trẻ đang làm nũng cha mình. Cảnh tượng này khiến ông nhòa lệ, lại khóc nhớ con…

40 năm trước đứa con trai độc nhất 2 tuổi của dòng họ Đinh sống tại ngôi làng nhỏ bị người ta bắt cóc.

Lúc đó ông lão đang làm việc ngoài đồng, nghe thấy cha vừa chạy vừa gọi: “Con ơi, về nhà mau! Cháu trai bị bắt cóc, bị bắt cóc rồi.” Nghe như sét đánh ngang tai, sững người một lúc, ông vội vàng chạy về nhà.

Về đến nhà, ông nhìn thấy vợ hai mắt nhắm chặt nằm trên giường, trên mặt nhòa lệ. Lúc này bác sĩ đang giúp ấn huyệt nhân trung để vợ ông tỉnh lại. Vừa mở mắt, nhìn thấy chồng, vợ ông lại khóc lớn.

Vì nghĩ trời nóng, đi đun ít nước để đưa cho chồng uống. Vừa trong bếp bước ra, cô không thấy con trai đâu, chạy khắp nơi tìm cũng không có.

Hai người hốt hoảng chạy hỏi người trong thôn nhưng không tìm thấy. Một em bé 7 hoặc 8 tuổi nói rằng, cháu bé thấy một người đàn ông lạ mặt bế một đứa bé đang ngủ ra khỏi thôn. Vậy là con trai của ông đã bị bắt cóc.


Sau khi con trai bị mất tích không lâu, vợ ông vì nhớ con và luôn tự trách mình, cuối cùng trở nên điên điên khùng khùng. Để chăm sóc vợ, ông đành phải dừng lại việc tìm kiếm con. Một hôm, vừa tỉnh dậy, ông bất ngờ nhìn thấy vợ treo cổ tự tử. Khắp mặt đất là dấu than củi viết tên con.

Sau khi lo hậu sự cho vợ xong, ông quyết định lên đường đi tìm con. Ông thề rằng dù khó đến mấy cũng phải tìm bằng được.

Mỗi khi có người báo tin, ông lại lên đường tìm đến. Ông vừa nhặt ve chai kiếm sống, vừa dùng tiền để gọi điện thoại tìm kiếm con. Mỗi nơi ông đến, ông đều lưu lại số điện thoại của mình.

Một hôm, có một cuộc điện thoại gọi đến: “Ông có phải là ông Đinh? Ông còn nhớ đã để lại thông tin ở cục công an một năm trước không? Ông để lại kết quả xét nghiệm máu tìm người thân đó? Báo cho ông một tin vui, cậu con trai của ông đã tìm được rồi.” Nghe xong, ông vừa đi vừa khóc vì vui mừng.

Họ nói: “Con trai ông hiện giờ có tên là Trần Minh. Trước khi cha nuôi qua đời không lâu, ông ấy đã cho biết rằng cậu là do ông mua về. Do vậy, cậu rất mong muốn tìm lại cha mẹ đẻ của mình.“

Sau khi lo hậu sự cho cha nuôi, cậu liền đến cục công an tìm người thân. Sau khi kiểm tra huyết thống, Trần Minh chính là cậu con trai mà ông Đinh đi tìm kiếm suốt 40 năm qua.

Vậy là ông Đinh muốn tận mắt nhìn con trai, mang theo hành lý, ông bắt xe lửa đến xem con trai sinh sống thế nào. Trong lòng ông tràn ngập niềm vui sướng.

Vừa xuống tàu ông bắt chiếc taxi, tài xế nhìn ông với nét mặt hoài nghi nói: “Ông lão, địa chỉ này không sai chứ?” Khi thấy ông gật đầu, lái xe mới khởi động cho xe chạy.


Khi đến nơi, xe dừng lại và ông bước xuống. Ông lấy làm kinh ngạc khi thấy xung quanh toàn nhà biệt thự. Nhìn địa chỉ, ông tiến đên ngôi biệt thự trước mặt. Qua hàng rào sắt, ông nhìn thấy bên trong có một đôi vợ chồng, còn có một cậu bé hơn 10 tuổi ngồi bên cạnh, họ cùng nhau ngồi trên ghế đá và trò chuyện.

Ông nhìn thấy người đàn ông trung tuổi, tướng mạo nho nhã, vẻ mặt sáng ngời. Ông cầm điện thoại lên, tay run run ấn số điện thoại của con trai. Vừa nhìn thấy số gọi đến, người đàn ông phía trong hàng rào đứng bật dậy và nhận điện thoại. Ông nhận ra đó đúng là đứa con trai đã bị bắt cóc 40 năm trước.

Phía ngoài hàng rào, ông nhìn vào trong với hai hàng nước mắt xúc động, nhìn thật kỹ con trai đến mức rơi cả chiếc điện thoại đang cầm trên tay xuống lúc nào không hay. Tìm được con trai rồi, tâm nguyện ông coi như đã thành. Thấy hoàn cảnh sống của con rất tốt nên ông cũng vui. Nhìn lại bản thân, ông thấy quần áo đã cũ và sờn rách, thế là ông yên lặng cầm chiếc điện thoại lên rồi rời đi…

Bỗng nhiên điện thoại của ông lại reo vang, vừa nhìn ông đã phát hiện ra là con trai gọi tới.

Hơn nữa từ đằng sau vọng lại giọng của một người đàn ông gọi: “Cha … Cha…“. Ông quay đầu nhìn lại thì phát hiện con trai đang quỳ trên mặt đất với hai hàng nước mắt.
Người có tâm CHIA SẺ những điều tốt đẹp đến với mọi người, phước báu là không thể nghĩ bàn. Đừng chần chừ gì thêm, bấm chia sẻ ngay bài viết này đến với mọi người!


2222

Nhận xét