Thơ: Đã biết rằng, lời nói gió bay, sao cứ để giọt mưa vương vào mắt

11111

Đã biết rằng, lời nói gió bay
Sao cứ để giọt mưa vương vào mắt
Giọt vô tư hồn nhiên trong vắt
Giọt hanh buồn se sắt cô đơn…


Đã biết rằng, chẳng thể gần hơn
Xa xôi ấy giờ vỗ về nhung nhớ
So đo chi cái nỗi niềm đi, ở
Những vui buồn chẳng thể kể hết tên…

Nhắn nhủ rằng, khi héo tạnh niềm tin
Gần gũi đấy chắc gì chung một lối
Những oán hận, đua tranh, bức bối
Chỉ hao tài, tổn đức, mệt tâm thôi…


Cát bụi bọt bèo bị sóng cuốn trôi
Cái còn lại là vàng ròng tinh khiết
Hoa Sen nở là nhiễu nhương tạnh hết
Chốn cũ ngày về…
Hoàng Hạc hiển anh linh!

Minh Huyền
Người có tâm CHIA SẺ những điều tốt đẹp đến với mọi người, phước báu là không thể nghĩ bàn. Đừng chần chừ gì thêm, bấm chia sẻ ngay bài viết này đến với mọi người!


2222

Nhận xét